Mới đó mà nội đã đi được vài tuần. Mấy năm nay nội già yếu, chẳng còn nhận ra ai nữa. Nhưng người già lạ lắm, chỉ cần họ còn ở đó đã là di sản lớn lao với lớp con cháu trong nhà. Nội đi rồi, nhìn căn nhà trống huơ, nhìn nắng rớt buồn ngoài thềm vắng mới nhận ra tôi bị mất kết nối với quá khứ, với những đoạn ký ức của gia đình chồng mà chỉ có nội mới có thể kể được.